Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2014

Đón Bác Hồ Về Quê

Tôi thích nge dân ca ví dặm
Ví von, sôi động tình thương
Vang xa trên các nẻo đường
Khắp nơi bè bạn một phương hướng về
Nhớ hình ảnh Bác về ngày ấy
Lòng dạt dào như thấy vừa qua
Ở nơi mảnh đất quê nhà
Hân hoan trong dại đậm đà làm sao
Rừng người vui vẻ đón chào
Ở nơi đất mẹ anh hào sáng trong
Cờ hoa đẹp màu hồng rực rỡ
Thật thân tình không nỡ bỏ qua
Tình yêu thương thật mặn mà
Học sinh thơ mộng cấp ba tỉnh nhà
Khoảng trời đất nước bao la thế
Khoảnh khắc quê nhà để dành ta
Thời gian trôi đã khá xa
Nỗi niềm chan chứa trong ta còn đầy
Lại rồi nhớ Bác những ngày nơi quê .

Dạt Dào Khi Tuổi Trẻ

Ấm ám lòng ta chưa bao giờ thế
Ban xa rồi còn nhớ Quý không
Nhớ nhứng mùa xuân đồng lúa mênh mông
Trải ánh nắng vàng cùng bạn bè đi học
Dù biết bao gian nan khó nhọc
Vẫn vui tươi và cố gắng vươn lên
Rồi một ngày kết quả đáp đền
Hớn hở ra đi vào trường đại học
Cho những con tàu chảy dọc nước non
Thiết bị làm ra đều đã vẹn tròn
Ai xa quá không nỉ non kể chuyện
Một cảnh xưa tình cảm quê nhà
Khi vẫn kia ai đấy nơi xa
Chưa có điều gì lòng ta đổi khác
Nỗi mến thương vẫn không phai nhạt
Cho vào thơ phác họa đôi vần
Tình cảm cho ta cứ mãi quay quần
Trao cho nhau nỗi niềm đẹp đẽ
Vẫn dạt dào một thời tuổi trẻ
Để lại trong ta mãi đậm đà.

Nỗi Niềm Cùng Thơ

Cảm ơn em nhiều lắm
Nỗi niềm còn ghi đậm
Những vần thơ em làm
Vui vẻ thật ngập tràn
Nhu gió biển mưa ngàn
Như hương thơ Đất Việt
Vần thơ càng thân thiết
Câu lạc bộ thơ văn
Thật quý giá vô ngần
Nỗi niềm đang chan chứa
Về tình thơ đôi lứa
Thắm đượm và mặn nồng
Trái tim rực lửa hồng
Giữa môi trường thơ phú
Rất đậm đà quyến rũ
Nhắn nhủ đến lòng mình
Giữ đẹp mãi tình thơ
Hành trình rất thơ mộng
Vui tươi cho cuộc sống
Cùng với những vần thơ
Như dưới ánh trăng mờ
Làm nhiều thơ xúc cảm
Với sâu xa tâm khảm
Anh cứ luôn mơ màng
Những lúc em đi sang
Ta gặp nhau tâm sự
Những vần thơ gìn giữ
Nét chữ vẫn còn đầy
Nỗi niềm thật đắm say
Nắng chiều hè rực lửa

Niềm thơ văn chan chứa.

Cô Gái Bắc Ninh

Em là cô gái Bắc Ninh
Đi lên Phú Thọ sự tình ra sao
Nge hát quan họ ngọt ngào
Nơi đâu, ai đó người nào chẳng mê
Làng Thứ nhiều vải mùa hè
Dịp này em có đi về hay không
Đi qua Hà Nội Thăng Long
Chơi vui, ngắm cảnh cho lòng thảnh thơi
Làm thơ và hát vài lời
Dân ca quan họ dưới tròi thủ đô
Nhứng gì cảnh đẹp trời cho
Đưa vào thơ sẽ tha hồ em ơi
Ngày nay còn hãy xa vời
Khi nào có dịp ta thời sẻ chia
Nhắn tin lên tận nơi kia
Nơi này thi hữu ra kia ngóng chờ
Nỗi niềm xúc cảm cùng thơ
Dân ca quan họ mộng mơ trữ tình
Một người phụ nữ Bắc Ninh
Đẹp xinh duyên dáng tài tình làm thơ
Tương lai tương sáng đợi chờ
Cho thêm quyến rũ vào thơ rất nhiều.

Nỗi Cảm Xúc

Em ơi ! gió biển mưa ngàn
Những lời ân ái ngập tràn niềm vui
Khi nge giongj điệu ngọt bùi
Lòng nào mà chẳng bùi ngùi hở em
Rộn ràng lòng dạ nhiều thêm
Nhớ nhung da diết gọi em nhiều lần
Bao điều cứ lại phân vân
Vì sao xa cách muôn phần vẫn nguyên
Những điều mơ mộng hão huyền
Ở ai ảo tưởng trờ thành hư vô
Mạn thuyền sông nước vỗ xô
Thuyền càng tăng tốc chạy xô tới bờ
Ai kia tươi tắn vẫy chờ
Cảnh quan đẹp đẽ ngẩn ngơ lòng người
Nhìn ra sóng nước biển trời
Bao con tàu thủy một thời nghĩ suy
Vẫn nge những tiếng thầm thì
Những điều khó vậy sách ghi thế nào
Làm anh nhớ tới ngày nào
Cho anh cảm xúc nao nao trong lòng.

Cảm Nhận

Mùa đông này rét lắm không em
Nhớ tới ai nhiều quá trong đêm
Một khoảng không sương mù phủ kín
Liệu có thơ phủ tới ấm êm
Anh hình dung những khi tâm sự
Quý mến biết bao cảnh êm đềm
Để lại cho anh nhiều cảm xúc
Thơ tâm tình dành để em xem

Sao xa xôi những ngày trời rét
Khi lòng người thân thiết mến thương
Hướng về nơi ấy mù sương
Nhới nhung mong mỏi người thương hẹn cùng
Vần thơ hòa hợp chung cảm hứng
Cho thật hay với những đoạn, chương
Từ đâu có sự vấn vương
Hai vùng cách biệt chặng đường còn xa.


Vẫn Nhớ Một Người

Nge ra cảm thấy nao nao
Ở đâu cũng vậy ai nào khác ai
Tàu đi vạn dặm đường dài
Dầu sao bến đợi ai nào có quên
Dù rằng vất vả bao phen
Không bằng ngày ấy ở bên núi đồi
Vì tầu cần thiết ra khơi
Mà ta thiết kế không ngơi ngày nào
Những đêm đói rét cồn cào
Sắn khoai đỡ tạm lại vào làm thêm
Trải qua ngần ấy ngày đêm
Bao nhiêu kiến thức đã đem cho tàu
Ở nơi biển cả sông sâu
Tàu đi mang cả những câu đợi chờ
Ngày nay cùng những áng thơ
Tàu đi vẫn tiếp trăng mờ dõi theo.